Bóng tối lấp lánh trên màn hình trắng không chứa nổi một câu chuyện, nhưng bên trong đó, những hạt sáng nhỏ li ti rơi xuống như những cánh hoa đào trắng xóa nhẹ nhàng. Đó cũng là lúc mỗi người trong chúng ta tự lựa chọn một góc khuất nhỏ của tâm hồn, để tạo ra một câu chuyện riêng, với những nhịp đập cùng xao xác của niềm đau, và cả những khao khát mãnh liệt như sóng biển không ngừng sóng. Nhưng dẫu cho chúng ta có đi bao xa trong thế giới của ảo ảnh, cũng không thể tránh khỏi sự vô nghĩa của hình ảnh không chứa đựng một dòng tình cảm nào, giống như một cõi không có bóng người, mơ hồ và không thể nắm bắt được.