Trên màn ảnh, trong bức tranh tận thế được vẽ theo trình tự ngược, một người đàn ông hiện lên với vẻ đầy bí ẩn và khí thế uy nghiêm. Anh ta đã trải qua cả một hành trình đầy sóng gió để đến với thời điểm này, với quá khứ đầy rẫy những bóng tối và mối thù hận cháy bỏng. Từng bước chân của người đàn ông đều là một cơn sóng dữ, đánh thức những kí ức đau thương và những vết thương chưa lành. Trái tim anh như cứ chảy máu mãi vì những mất mát và tổn thương không thể nào quên. Nhìn vào đôi mắt anh, người ta có thể thấy sự gai góc của những quyết định mà anh đã phải đưa ra, sự đau khổ và oán hận đã lan tỏa trong từng nét mặt của anh. Người đàn ông này không chỉ đứng lên để báo thù, mà còn để làm phơi bày sự bất công và tham vọng đã khiến anh phải trở thành kẻ thù không đội trời chung của những kẻ đã hãm hại anh. Với tâm hồn vàng lên cùng khao khát trả thù, anh ta sẵn sàng hy sinh bản thân để bắt đầu một cuộc hành trình đầy hiểm nguy, nhằm bứt phá khỏi vòng xoáy của sự trỗi dậy và tiêu diệt những kẻ đã từng xem thường anh. Giữa biển người và cảnh tận thế, người đàn ông này tự diệu với tất cả bàn tay của mình, để chứng minh rằng sự công bằng và trả thù cuối cùng sẽ trở về với người kiên nhẫn và lòng trung thành. Hành trình đen tối của anh sẽ không chỉ đập tan mọi gai đầy xót và sằn của quá khứ mà còn là một thông điệp về sự sống sót và kháng cự trước những gì tàn khốc nhất.