Nước cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Liên Xô, tháng Sáu năm 1985. Trong một trạm vũ trụ lớn đang lơ lửng ở vũ trụ, hai phi hành gia Vladimir Dzhanibekov và Viktor Savinykh đối diện với một thách thức khủng khiếp – sự cố kỹ thuật trên trạm vũ trụ Salyut 7. Ảnh hưởng bởi một loạt các vấn đề hệ thống, trạm có nguy cơ đe dọa mạng sống của họ. Dũng cảm và kiên trì, hai anh hùng quyết định đương đầu với định mệnh. Họ leo lên bên ngoài trạm, phải đối mặt với mọi loại nguy hiểm mà không gian đen thui có thể đem đến. Nỗi lo sợ và hồi hộp ẩn trốn không thể lay chuyển trong họ khi họ cố gắng sửa chữa và tái tạo trạm, biến nơi đây từ một tòa nhà lưu trữ không gian vĩ đại thành một điểm nỗi đau đau lòng. Điều này không chỉ là một cuộc nước rút giữa cuộc sống và cái chết, mà còn là một thử thách vĩ đại chưa từng có đối với con người. Dù rằng nguy hiểm và đau khổ đang đe dọa, Dzhanibekov và Savinykh chẳng một lần chùn bước. Họ hùng dũng đối đầu với số phận, khiến cho lòng kiên nhẫn và lòng gan trở thành vũ khí mạnh mẽ hơn bất kỳ vũ khí nào khác. Và cuối cùng, sau nhiều ngày mòn mỏi và nỗi lo sợ, họ đồng lòng để đưa trạm trở lại cuộc sống, để những ánh mắt của họ không mất nét trong màn đêm vô tận. Đó là một chiến thắng không chỉ của họ, mà còn của trí tuệ và tinh thần con người.