Trong bộ phim này, Otomatsu Sato được biểu hiện như một hình mẫu của sự hy sinh và trung thành với nghề, một nhân viên đường sắt gắn bó với ga tàu như là một phần không thể tách rời của cuộc sống. Dù gặp phải những biến cố đau lòng như mất con gái và vợ, ông vẫn chọn làm việc hết mình ở đường ray xe lửa, không dành thời gian cho gia đình của mình. Khi những ngày tháng trôi qua, cảm giác hối hận dần chiếm lĩnh tâm trí Otomatsu Sato. Ông hiểu rằng sự hy sinh cho sự nghiệp đã đánh mất đi những giây phút quý báu cùng gia đình. Mỗi cuộc chạm mặt, mỗi nụ cười, mỗi tiếng cười của con gái và vợ đều trôi qua như những điều xa xưa không thể nắm lấy. Ông có thể cảm nhận được hạnh phúc của việc đặt công việc lên trên tất cả, nhưng cũng đau lòng vì cái giá phải trả cho sự hy sinh đó. Câu hỏi cuối cùng đặt ra là liệu Otomatsu Sato có thể tìm lại được hạnh phúc gia đình đã mất để bù đắp cho những năm tháng đánh mất trong công việc? Có thể ông sẽ phải đối diện với những quyết định khó khăn, nhưng chắc chắn sẽ có những khoảnh khắc đong đường ấm áp khi ông nhận ra giá trị thực sự của gia đình. Đó sẽ là hành trình đầy cảm xúc và học hỏi cho Otomatsu Sato để tìm lại định hình cuộc sống của mình và biết trân trọng những điều quan trọng nhất.