Trải qua những ngày tháng chăm chỉ và miệt mài tại cửa hàng mũ thị trấn, Sophie dường như đã trở nên hốt hoảng bởi thời gian trôi đi quá nhanh chóng không ngờ. Bàn tay mảnh mai, bước chân nhẹ nhàng và nụ cười yếu ớt trên môi khiến cô trở nên hiền lành và dịu dàng hơn. Người dân thị trấn đều biết đến Sophie với cái tên "nữ hoàng của mũ", bởi cô luôn biết cách chăm sóc từng chiếc mũ như là một tác phẩm nghệ thuật. Tuy nhiên, đến một ngày, khi mắt cô nhòa dần và mái tóc bạc phai, cô hoá ra bà lão Sophie - người phụ nữ với những kỷ niệm về tuổi xuân và niềm đam mê mà cô đã dành cho công việc suốt cả cuộc đời.