Khi gia nhập cộng đồng thị trấn mới, cô bé phát hiện mình nổi loạn hơn bao giờ hết. Sự gần gũi với chú ngựa thảo nguyên hoang dã giúp cô thấy như là một phần của thiên nhiên hoang dã, cảm nhận được sức mạnh và tự do mà chỉ có thể tìm thấy ở những nơi hoang sơ như vậy. Qua việc làm quen với chú ngựa, cô bé cảm thấy mình được kết nối với một phần quan trọng của di sản của người mẹ quá cố - nghề cưỡi ngựa biểu diễn. Từ đây, cô bé nhận ra rằng đam mê của mình không chỉ là một sự yêu thích cá nhân mà còn là một mối liên kết sâu sắc với quá khứ và bản nguyên của mình.